StatCounter

Thứ Bảy, 14 tháng 11, 2015

Khoảng trời đầy nắng đầu Đông

Cứ nghĩ... Thu này có em sang
Ngõ quen đã đỏ lá cây bàng
Mấy ngày phố dầm trong giá lạnh
Hồn người mơ nắng, trái tim đang...
 
Nhón gót, Thu đi.... em chẳng về
Nhớ em, mưa suốt, phố dầm dề
Trời đã lạnh dần... Hôm nay nắng
Nắng bừng lên, bỡ ngỡ cơn mê
 
Muôn màu, như cái nắng đầu Đông
Nắng mơ - trên sắc áo ai hồng
Nắng vàng - khăn mỏng bờ vai mẹ
Nắng đỏ hoe màu trong mắt mong
 
Một khoảng trời xanh đến tận cùng
Ngước lên mới thấm nỗi mông lung
Trái tim anh muốn trào dâng mãi
Muốn xô... sao sóng cứ ngập ngừng (?)
 
Em có về không, với phố anh
Dẫu mùa Thu cạn... đầy cây xanh
Phố còn mong đón ngày sum họp
Nên những hàng cây vẫn để dành
 
Không mây - trời chỉ khoảng trống đầy
Lập lòe nắng lọt giữa hàng cây
Trưa đi qua phố, lòng thăm thẳm
Nhớ em... mà hồn anh... không mây
 
(Từ  Những bài thơ không gửi) 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét