Về ngang con phố lúc Thu bay
Ngỡ những cánh chim đuổi theo bầy
Lá Thu vờn múa, vàng xao xác
Ai có nghe hồn như gió lay?
Có lẽ là Thu sắp đi rồi
Còn cây bàng đứng lại, đơn côi
Ngày nào tôi cũng về qua ngõ
Lá đỏ... nhìn lên, nhói... một hồi
Lá đỏ hồng in giữa khoảng trời
Như thể nỗi lòng ai... chơi vơi
Chờ nhau cho đến khi Thu cạn
Rồi đỏ bầm đau... nhớ một người
Rồi lại khổ thầm buổi Đông sang
Lắt lay... sót lại những lá bàng
Nhìn xa như lửa trời đỏ lựng
Thiêu cháy lòng tôi... mãi vắng nàng
Chiều nay, lá trút tựa Thu mưa
Nhớ em... buồn... biết nói sao vừa
Thế là Thu sắp thành Thu cũ
Biết người đã hạnh phúc hay chưa?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét