StatCounter

Thứ Năm, 1 tháng 3, 2018

Thương buổi chiều xưa

Mưa ngớt, trên cành lá rất xanh
Chỉ còn thánh thót những âm thanh
Đàn mưa ngân giữa chiều xao động
Giai điệu buổi đầu em với anh
 
Buổi chiều hôm ấy gió trổ vừa
Rào rào một quãng, một quãng thưa
Và em, đôi mắt nâu ươm nắng
Bên cánh hoa còn ngơ ngác, mưa
 
Em viết đôi dòng thơ chớm yêu
Trong veo như suối giữa rừng chiều
Anh tưởng hồn anh mơ lá rụng
Theo một đời theo suối lãng phiêu
 
Hai trái tim thầm trao ước mơ...
Ước mơ xanh đến tận bây giờ
Thương buổi chiều xưa tinh khiết quá
Buồn cả dặm đời anh viết thơ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét