Chưa phải Thu mà đượm heo may
Nghe hàng cây xao xác đêm ngày
Trời xanh ngắt, thoảng làn mây trắng
Nhớ thương nào cho nắng như say
Cũng cảnh giao mùa..., ai thương ai
Ai ngẩn ngơ chiều con nắng phai
Ai mong từng bước..., đêm dằng dặc
Bàng bạc sông Ngân... nỗi nhớ dài
Chợt đến, chợt đi... như dấu xưa
Một thuở nồng say chớm như vừa...
Ôi, buổi giao mùa, gương phố cũ
Hỏi lòng... anh đã biết quên chưa?
Sao em lặng lẽ... suốt bao năm
Cho nỗi hoang mang tự nẩy mầm
Cách xa, anh nhớ, buồn, vô vọng
Anh rẽ ngang... Niềm đau ghé thăm
Thánh thót trong tim, giọt lệ tràn
Ta đã tìm nhau bao gian nan
Sao ta lặng giữ lời yêu dấu
Để trái ngang đau... để mộng tàn
Nâng niu, trân quý... đến nhường nào
Nỗi đau còn đọng giấc chiêm bao
Anh nhớ em..., buồn... như đã khóc
Mong vơi..., mà sóng lại dâng trào
Là anh thôi, chẳng xứng tình em
Thì em ơi, nào đáng tìm quên
Mong em hãy mở lòng như nắng
Hãy yêu..., rồi em sẽ bình yên