Đâu biết lòng anh đã biết buồn
Như con suối ngủ, quên dòng chảy
Đâu biết bến bờ xa, sóng tuôn...
Như con suối ngủ, quên dòng chảy
Đâu biết bến bờ xa, sóng tuôn...
Như mưa, như nắng, như làn gió
Em đến bên anh phút tình cờ
Hồn anh như đất cằn hoang bỏ
Mưa, nắng gieo mầm xanh, ý thơ
Em như mây trắng trong trời thắm
Cho bớt hoang vu ánh mắt người
Cho anh mơ khẽ, mơ thầm lặng
Một giấc mơ hiền, thôi cút côi
Cho anh mơ khẽ, mơ thầm lặng
Một giấc mơ hiền, thôi cút côi
Yêu em, thầm lặng, lòng mong ngóng
Mà em biền biệt dấu chim trời
Trông em... hoang mang..., rồi vô vọng
Hồn chết mỏi mòn, đau mỗi hơi...
Làm sao lấp được trời hoang vắng
Để mất em rồi anh mới hay...
Hành trang là nỗi buồn câm lặng
Muốn khóc... tìm em... Tìm đâu ngày...?
Em ơi, đớn đau lời yêu muộn
Xót xa, không nói được bằng lời
Chớp mắt, đời như cơn gió cuốn
Thương mình, em nhé, đừng buông lơi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét