StatCounter

Thứ Ba, 22 tháng 4, 2014

Tháng Tư một thuở

Em về ư, sớm tháng Tư
Hay ngang qua phố chỉ từ giấc quen?
Tim ai đóng cửa cài then
Ngàn ngày ủ lửa chờ em, đón chào
 
Nắng lên, trời cũng dần cao
Hương Xuân còn đọng chênh cao mắt người
Nắng tô son ánh môi tươi
Người xinh, ai nhặt tiếng cười... ngẩn ngơ
 
Phố vài cơn gió bâng quơ
Lá non chưa biết dối vờ, xuyến xao
Trái tim ai sóng dạt dào
Cuốn theo dáng liễu, lao xao tiếng lòng
 
Mượn trăm năm để đợi mong
Để in mắt biếc, để phong trần mình
Gió rung rinh, nắng lung linh
"Bao giờ rau diếp làm đình"... Hỡi ôi!
 
Em ơi, cách biệt biển trời
Gặp nhau, quyến luyến..., nửa đời tương tư
Nhớ em, quay quắt thật, hư
Ngang qua phố ngỡ em như trở về
 
Nhói lòng khi dứt cơn mê
Nắng trên cây, gió bốn bề lao xao
Tháng Tư thuở ấy ngọt ngào
Bao năm sóng vẫn cồn cào tim côi
 
Nỗi đau cứ tự đâm chồi
Nhớ thương trổ nhánh bên đời quạnh hiu
Cảm ơn em, khoảng trời yêu
Từng cho anh hóa cánh diều bay lên!
 
(Từ Những bài thơ không gửi)

Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

Như lần cuối cùng

Gặp em, như bài thơ, muộn màng
Thu ấy, bao lần mơ em sang...
Đánh mất nụ cười, anh lặng lẽ
Giọt buồn rơi, rơi mãi, khẽ khàng

Anh thèm sao trả em bình yên
Cho đời em vui, thôi ưu phiền
Cho lúc vô tình, em qua nữa
Nhìn mắt em, anh thấy nắng lên

Em hỡi, buồn, vui cũng đã rồi
Trách chi anh cũng chẳng thể vơi
Thà "lặng" được nào, đi một "lẽ"
Tái tê thơ cũng bởi yêu người

Tay với khua tìm... mong lãng quên
Khi phố lên đèn, tim nhói lên
Khi nắng tưng bừng, khi mưa rớt
Người ơi, khoảng trống, từ muôn miền...

Viết cho em, như lần cuối cùng
Buồn sao, nghe vẫn tiếng tim rung...
Thôi, lặng lẽ anh về trong phố
Em ơi, đoạn tuyệt mộng tương phùng?

Thôi, anh lặng lẽ, kể từ nay
Lặng lẽ buồn, vui, phố mỗi ngày
Hứng giọt mơ thầm vui một thoáng
Nụ cười chắc cũng bớt heo may...

Thứ Tư, 2 tháng 4, 2014

Dòng sông chiều

Chiều nay nắng nhạt, trời im gió
Kỳ lạ, hồn hoang sóng dậy bờ
Miên man ký ức từ thuở nọ
Anh nhớ em... từ hôm viết thơ (?)

Phải không em, một chiều nắng tắt
Gió không về, lá chẳng hề rơi
Thơ em viết, dè chừng, lạnh nhạt
Mà hồn anh xao xác liên hồi...

Rồi... những dòng thơ em ươm nụ
Cho mắt anh mơ những sắc hồng
Gọi anh thức dậy, quên ngày cũ
Tin mùa Xuân đến sau mùa Đông

Những chiều thơ ấy, nghe xa quá
Em nhớ nữa không, hay nhạt nhoà
Ngược, xuôi trôi mãi, mình đâm lạ
Anh chỉ người dưng mãi chốn xa?

Nhớ em, bên phố, dòng sông chảy
Có tấm tình anh mộng bến bờ...
Tìm em, năm tháng dài, không đáy
Vực buồn, rơi trắng xóa câu thơ 

Phải chi em hiểu và em biết
Lặng lẽ, bình yên giấu cuộn gào
Dòng sông qua phố, về với biển
Có phù sa, thác đổ trên cao


(từ những bài thơ không gửi)