StatCounter

Thứ Ba, 18 tháng 2, 2014

Xuân sang, anh nhớ em

Những ngày giá lạnh sắp dần xa
Đã thấy ban mai nắng mượt mà
Trên mái vui đùa đàn chim sẻ
Vườn hồng dăm khóm ấp e hoa
 
Và phố đang mừng vui Xuân sang
Hồ Gươm nô nức hàng xen hàng
Trắng, đỏ, xanh vàng như đua thắm
Mắt người như có nắng mênh mang
 
Anh ước cùng em đón nắng hồng
Như đã bao lần sau tiết Đông
Hình như tim giống con gấu ngủ
Xuân về khao khát nhớ mật ong*
 
Trời không chịu đất, đất chịu trời?
Anh muốn em về bên anh thôi
Bình yên trên đấy mình, trên phố
Cùng nhau ta tô họa trang đời
 
Từ Những bài thơ không gửi

Thứ Hai, 17 tháng 2, 2014

Đêm lạnh đầu năm

Đêm Xuân chấp chới lạnh từng hồi
Lào xào, chưa đến nỗi tả tơi
Bính boong chuông gió ngoài hiên vắng
Phố lắng khuya thôi, lặng tiếng người...
 
Sao nhớ đầu Xuân năm xa xôi
Thư viết gửi người... chẳng đến nơi
Phố đêm thao thức, tim không ngủ
Ký ức buồn, vui... chẳng có lời
 
Bên người Tết đến hẳn là vui
Có thấu lòng ai vẫn ngậm ngùi
Năm nối năm, tìm muôn cớ bận
Mà chẳng thể nào cho bớt, nguôi...
 
Mới nắng ấm... rồi đã lạnh tanh
Dỗ bóng mình trong mảnh gương lành
Mới hay có nụ cười đã vỡ
Đêm, có bao giờ em nhớ anh?
 

Thứ Hai, 10 tháng 2, 2014

Nghe mùa Xuân gọi

Đêm qua chẳng hiểu vì sao
Lòng thao thức, phố lao xao... Bồi hồi
Nghe từng mầm sống sinh sôi
Dạt dào... như sóng, lâu rồi, mắt nâu
 
... Theo nhau đến đỉnh ngọn sầu
Trời cao, gió lộng, nắng mầu chia ly
Đắm chìm trong mối tình si
Nhớ em, anh biết làm gì cho vơi!
 
Sớm nay, rộng một biển đời
Nghe mùa Xuân hát những lời yêu đương
Nay đà mỗi kẻ một phương
Sao như bỡ mỡ mới vương lưới tình
 
Em ơi, duyên nợ ba sinh
Làm sao trả được cho mình bình yên
Vào Xuân, trời đất thật hiền
Yêu em, tình gửi giữa miền nhân gian!

Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014

Chưa lần nào anh thử cố quên em

Chưa lần nào anh thử cố quên em
nên chẳng biết những nỗi niềm có thể
Chỉ hình dung có một ngày như thế
đã đủ buồn, đã đủ để rưng rưng

Phố tàn Đông, có đôi lúc nắng hừng
ngày vẫn lạnh, gió vẫn từng cơn buốt
như thể vô tình, một lần ta mai một
giữa chốn đông người, bất chợt tưởng quên nhau

Có lẽ sau này anh chẳng nhớ nổi đâu
những con chữ thuở ban đầu đã viết
nhưng chắc có một điều em vẫn biết
màu của khoảng trời, xanh biếc nhớ mùa Thu

Ai hiểu nỗi đau khi không thể giã từ
cũng không thể một lần như cùng tận?
Em ơi, trả sao đây khi lòng còn vương vấn
nên vẫn thế, vạn lần, anh nợ đến mai sau