StatCounter

Thứ Sáu, 1 tháng 3, 2024

Mơ hồ

Vườn khuya lạnh vắng, gió về ngang
Phảng phất hương hoa bưởi dịu dàng
Tội kẻ lụy tình mơ suối tóc
Ngơ ngẩn trong lòng... ngỡ người sang

Tỉnh ra..., làn gió tháng Ba thôi
Đâu phải... người ta hẳn quên rồi
Dỗ lại giấc... càng như thức lại
Trở mình, nghe tiếng giọt sương rơi

Thứ Năm, 7 tháng 12, 2023

Ai rồi cũng khác, phải không em?

(nhân dịp đọc bài AI RỒI CŨNG KHÁC của tác giả Hường Lâm)

Ai rồi cũng khác, phải không em?
Những tháng ngày trôi quá êm đềm
Ai dự cảm được trời bão tố
Trước giông trời ngỡ rất bình yên
 
Anh bây giờ đã bớt tha hương
Vẫn thương em như thể lẽ thường
Vẫn nhớ em đến từng khoảnh khắc
Nhưng dằn lòng quên giấc uyên ương
 
Phố bây giờ đường rộng, nhà cao
Ai lắng nghe được tiếng thì thào
Tim như run, run lên từng chập
Em ơi, bây giờ em ra sao?

Ai cũng khác rồi, phải vậy không?
Anh mong em vui mối duyên nồng
Tinh khôi thế, như ngày anh biết
Vẫn dịu dàng như nắng đầu Đông
 
Đất trời như đã lắm đổi thay
Phố xưa anh vẫn qua từng ngày
Chỉ giấc mơ cùng em giữa phố
Thấy mờ sương khói, mắt cay cay

Thứ Sáu, 19 tháng 5, 2023

Cánh chim nào mới vụt bay

"Cánh hoa màu tím bên đời
 Yêu em tôi giữ nửa đời chưa phai"

                                  (Từ Kế Tường)


Cánh chim nào mới vụt bay
Hoa - vừa chạm nắng, mắt - ngày em sang
Màu cơn mơ quá dịu dàng
Tím dâng lặng lẽ, khẽ khàng khơi lên!
 
Bên lề..., nỗi nhớ không tên
Trời cao, biển rộng... nỗi niềm yêu xa
Yêu em, tim cũng thật thà
Em đâu có biết... Chỉ là..., thế thôi
 
Tôi nuôi mong ước xa xôi
Giữ trong tim nỗi bồi hồi..., quắt quay...
Nửa vòng, Trái đất tròn, xoay
Đời như sông chảy, lòng đầy bóng em
Chưa lời... sao nhớ cứ thêm
Phai màu tóc, nhạt màu đêm ngóng người
CÁNH HOA MÀU TÍM BÊN TRỜI
YÊU EM TÔI GIỮ NỬA ĐỜI CHƯA PHAI                       

Thứ Năm, 20 tháng 4, 2023

Xa xăm tháng Tư

Nắng đã bừng lên, phố dát vàng
Hàng cây nghiêng bóng cõng Hè sang
Ký ức tuôn tràn như thác đổ
Khấp khởi tim ai mộng đón nàng...

Ban công, vài búp hoa chờ hé
Sân trước, ti-gôn xúm xít hồng
Ngõ cong cong, gió lay nhè nhẹ
Một chút mơ màng trong mắt trong...

----------------------

Khách xa không đến, hay đã đi...
Xen tiếng ríu ran, lời thầm thì
Lũ chim về phố tìm xây tổ
Nguyện cầu theo cánh gió vô vi

Phố vẫn xanh ngời sau bao năm
Mặc thời gian in nếp thăng trầm
Tháng Tư lại đến như từng đến
Ánh mắt ai giờ như xa xăm

Cánh hoa ai ví như tim vỡ
Lấp lánh hồng tươi lúc sang mùa
Sắc khoe cho nhói lòng dang dở
Khắc khoải một lần mơ đón đưa

Thứ Bảy, 15 tháng 4, 2023

Tiếc nuối

Một sớm yên bình trên phố đông
Hương Xuân trong gió vẫn vương nồng
Người đi nô nức như đi hội
Anh nhớ em nhiều, em biết không?
 
Tim như nghe nhựa sống dâng cao
Mắt như mang sóng nắng dạt dào
Một thoáng mơ về trong gió thoảng
Yêu người... như thuở ấy, năm nao
 
Anh ngỡ em như giữa chốn này
Thuở hồn như nắng, tuổi như mây
Gió lay vờn tóc, cười như nắng
Một nhánh Xuân hồng đan ngón tay
 
Phải chi nghe mầm sống sinh sối
Ta vẫn còn nhau ở trong đời
Trong gió thơm vờn, bay hoa nắng
Phố có em và ta có đôi
 
Phố vẫn bình yên với triệu người
Chỉ là anh nhớ... mãi khôn nguôi
Ngang qua con phố, mùa hoa nở
Thương em... Anh ước thấy em cười
 
Phải chi em đã chẳng làm thinh
Hồn mình đâu biết đến điêu linh
Nắng ươm thơ, gió ru mơ thế
Phố đã đẹp thêm một chuyện tình

Thứ Sáu, 22 tháng 4, 2022

Vẫn mãi thương em

Miên man, đêm vắng, gió không lơi
Hàng phố chìm trong giấc điệp rồi
Lá lao xao mãi, không đầu, cuối
Chuyện những con tàu chẳng ra khơi...

Có nỗi buồn xanh, chẳng lụi tàn
Vẫn còn lấp lánh với thời gian
Là khi dang dở, tình không chết
Dù trái tim yêu lệ muốn tràn

Anh vẫn thương thầm qua tháng năm
Mặc vườn khuya kể mối tình câm
Trông gió khuya về, bao đêm trắng
Được ngỡ như là em ghé thăm

Như em, như anh, giống vạn đời
Gặp, rồi thương nhớ... buổi đôi mươi
Đến khi bạc tóc còn lưu luyến
Khoảnh khắc tim ta chạm mắt người

Muốn khóc khi mơ lại ngày đầu
Em như nắng ấm xua đêm thâu
Bên em, bao sắc đời yêu thế
Anh nhớ trời xanh trong mắt nâu!

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2018

Anh có còn được nhớ em không?

Anh có còn được nhớ em không
Khi nhói đau cố dụi lửa lòng
Đi trong phố nhớ ngày bươn chải
Tận rừng già... vẫn có em trông
 
Đến bây giờ, chẳng biết vì sao
Mình từng thương, từng nhớ như nào
Sao lặng lẽ... để buồn khôn xiết
Tháng năm dài... hồn vẫn lao đao
 
Em dịu lành như nắng tinh khôi
Anh tự ti, chưa dám mở lời
Quen..., thân..., nhớ... để hồn khắc khoải
Em cao vời... như ánh sao thôi
 
Anh chần chừ... Em cũng lặng im...
Biển trời xa đâu dễ kiếm tìm
Anh cất bước, buồn in đáy mắt
Nhớ thương đành giấu lặng trong tim...
 
Nghe muộn màng... em nói yêu anh
Trái tim thêm đau... chẳng thể lành
Sao ngang trái, tột cùng đau khổ
Trút lên đời giữa buổi còn xanh!
 
Anh thương em, thương đến tận cùng
Thương cuộc đời, biết có gì chung (?)
Bao năm cố dặn lòng buông bỏ
Mà sao tim nhớ vẫn muôn trùng
 
Một ngày nào, trên lối em qua
Dấu chân anh chắc cũng phải nhòa
Câu thơ cũ tựa hồ sương khói 
Chắc chi tình yêu ấy phôi pha