Sớm nặng sương mù, phố mưa sa
Gió lên, trưa phố trắng la đà
Nắng lơ mơ, nắng còn mê ngủ
Trời mới chỉ vừa sang tháng Ba
Lâu rồi, chẳng có rét nàng Bân
Có lẽ tích xưa đã nhạt dần
Em à, lối mà anh đã hẹn
Cỏ mòn, đau... dấu vạn bàn chân
Trong làn sương quẩn tựa khói bay
Sao thương, sao nhớ đến đọa đày
Xuân mới sang và hoa mới nở
Hồn thì u uẩn, mắt thì cay
Bên em, Xuân mới đến vui không
Gió có đưa hương, nắng có hồng
Anh muốn em vùi quên lối cũ
Nơi kẻ bạc lòng hứa, đã không...
HN, 16-3-2005
(từ những bài thơ không gửi)
StatCounter
Thứ Tư, 16 tháng 3, 2016
Thứ Tư, 9 tháng 3, 2016
Mưa phùn tháng Ba
Âm u mãi, ngày dài thườn thượt
Mưa bụi mờ trắng phố tháng Ba
Lá như mắt ướt, trời ẩm ướt
Nhớ nhau mà Xuân vội, đường xa
Mưa cứ nhắc một mùa Xuân lạnh
Con phố dài như nỗi đơn côi
Nỗi nhớ ai cho hồn chắp cánh
Dòng thơ xưa... giờ đã xa vời
Lũ sẻ chưa về, hàng dây trống
Bỏ khung trời, khuông nhạc bơ vơ
Anh qua phố, lạc loài hư mộng
Phố không em, buồn đến không ngờ
Đã bao giờ - với em - phố cũ
Để một lần tiềm thức về thăm?
Giấc mơ xưa vẫn còn nguyên nụ
Long lanh buồn mưa bụi hàng năm
Thứ Bảy, 5 tháng 3, 2016
Em có bao giờ...?
Ẩm ướt bao ngày, mù hóa mưa
Bên hồ quạnh vắng, khách lưa thưa
Trời như đôi mắt buồn hoang lặng
Sao mảnh hồn không khoảng trống thừa
Anh thức nhớ em, ngủ mơ em
Không gian tràn ngập nỗi thân quen
Làm sao có thể vơi thương nhớ
Anh sợ một mình anh với đêm!
Nhói lòng trong mỗi tiếng tim rung
Muốn nghĩ rằng em vẫn luôn cùng...
Anh ráng từng ngày..., bao năm cũ
Em, có bao giờ... giống anh không?
Sáng, trời như sắp có mưa giông
Trên lá, sương đêm nhỏ thành dòng
Đâu hay phố chợt bừng lên nắng
Em còn đem nỗi nhớ ra hong?
Thứ Ba, 23 tháng 2, 2016
Gặp em trong mơ
Thoáng nắng, rồi lại thoáng mưa bay
Mưa mù như phố trắng sương dày
Em về qua phố, như mây ấm
Áo trắng gió vờn, mắt phố say
Những chú bồ câu dạn quen người
Tụm trên hè nhặt gót sen rơi
Nghe tim vỗ, đập nghìn đôi cánh
Để chắp bay theo tiếng em cười
Em nhìn anh, lấp lánh mưa rơi
Đôi mắt em cho anh bầu trời
Đôi mắt em cho anh bầu trời
Hồn anh cháy hay chìm, ai biết
Xin em, đừng làm anh chơi vơi!
Xin em, đừng làm anh chơi vơi!
Có phải em, cô gái mắt nâu?
Ngỡ tim như đánh thức địa cầu...
Chuông đang réo... sao trời đang tối
Phố đang chìm trong giấc mơ sâu...
Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016
Bài thơ viết qua mấy mùa
Nhìn ngọn cờ lau trắng phau phau
Tóc xanh mai chắc cũng phai mầu
Xin hãy trở về khi hoa nở
Còn thấy Xuân nồng trong mắt nhau
-------------
Hoa sữa tỏa hương đêm trống không
Sương trắng mờ che khúc sông Hồng
Mùa rơi trong tiếng chuông trầm lắng
Ai đếm phai tàn bên gió Đông
-------------
Mùa Đông năm ấy bước lê thê
Anh đợi, anh mong, ngóng em về
Không rét cũng buồn tê tái lạnh
Ước gì, chỉ là những cơn mê
-------------
Anh gửi dòng thơ thầm hẹn em...
Mà Xuân nay lại đến bên thềm
Mận trắng, đào hồng, mai vàng nở...
Thơ viết cho mình... Anh nhớ em!
Bài thơ anh viết nối qua mùa
Bút dừng khi phố lạnh hơi mưa
Mưa Xuân cho nhớ thèm hơi ấm...
Mưa rắc thêm buồn lên phố xưa!
Xin hãy trở về khi hoa nở
Còn thấy Xuân nồng trong mắt nhau
-------------
Hoa sữa tỏa hương đêm trống không
Sương trắng mờ che khúc sông Hồng
Mùa rơi trong tiếng chuông trầm lắng
Ai đếm phai tàn bên gió Đông
-------------
Mùa Đông năm ấy bước lê thê
Anh đợi, anh mong, ngóng em về
Không rét cũng buồn tê tái lạnh
Ước gì, chỉ là những cơn mê
-------------
Anh gửi dòng thơ thầm hẹn em...
Mà Xuân nay lại đến bên thềm
Mận trắng, đào hồng, mai vàng nở...
Thơ viết cho mình... Anh nhớ em!
Bài thơ anh viết nối qua mùa
Bút dừng khi phố lạnh hơi mưa
Mưa Xuân cho nhớ thèm hơi ấm...
Mưa rắc thêm buồn lên phố xưa!
Từ Những bài thơ không gửi
Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2016
Gọi tên nỗi nhớ
Thánh thót trong đêm giọt ngắn, dài
Mưa nhớ người xa hay nhớ ai
Trong góc phòng khuya, không gió lạnh
Sao run hơn lá ướt bên ngoài
Tháng Hai rồi, thưa nắng, mau mưa
Xuân đang sang, lạnh vẫn dư thừa
Sương lướt thướt, mịt mờ hư ảo
Phố, hai hàng cây vắng lưa thưa
Chiều khép mờ nét bút xanh xao
Dòng thư như lửa cháy, sóng gào
Buông ký ức, nghe còn dăm mảnh
Cứa sâu vào thương nhớ, hư hao
Gần, xa từng tiếng, giọt mưa sa
Những nốt buồn vẽ sóng giao thoa
Hoài trông, đâu đó, miền sâu thẳm
Chẳng biết khi nao lệ đã nhòa
Ơi lá thư xưa, lá thư mưa
Thương tháng năm nào ta vẫn chưa
Nhớ thầm, mưa rớt dài đêm vắng
Muốn gọi tên nay sợ đã thừa
Mưa nhớ người xa hay nhớ ai
Trong góc phòng khuya, không gió lạnh
Sao run hơn lá ướt bên ngoài
Tháng Hai rồi, thưa nắng, mau mưa
Xuân đang sang, lạnh vẫn dư thừa
Sương lướt thướt, mịt mờ hư ảo
Phố, hai hàng cây vắng lưa thưa
Chiều khép mờ nét bút xanh xao
Dòng thư như lửa cháy, sóng gào
Buông ký ức, nghe còn dăm mảnh
Cứa sâu vào thương nhớ, hư hao
Gần, xa từng tiếng, giọt mưa sa
Những nốt buồn vẽ sóng giao thoa
Hoài trông, đâu đó, miền sâu thẳm
Chẳng biết khi nao lệ đã nhòa
Ơi lá thư xưa, lá thư mưa
Thương tháng năm nào ta vẫn chưa
Nhớ thầm, mưa rớt dài đêm vắng
Muốn gọi tên nay sợ đã thừa
Thứ Tư, 17 tháng 2, 2016
Xuân đợi
Một chút mưa phùn khi sớm mai
Một chút mơ màng chưa muốn phai
Hình như Xuân nhớ, Xuân đang hẹn
Xuân dáng như chờ, như ngóng ai
Chắc nàng kẹt việc, chẳng quên đâu
Vẫn thoắt đến, đi từ thuở đầu
Bên ấy bây giờ đang tối nhẹm
Vắng nàng, lòng ngỡ cũng đêm thâu
Thế mà... cũng đã biết bao năm
Thương hạt tương tư trót nẩy mầm
Nhớ, buồn buông tán như cổ thụ
Lòng trầm, thương chú Cuội trông Trăng
Có phải nàng quên, đã quên rồi
Dòng xưa, thuyền ấy, bến kia ơi?
Gừng cay, muối mặn... tình xanh đó
Biết có đợi nhau được hết đời?
Một chút mơ màng chưa muốn phai
Hình như Xuân nhớ, Xuân đang hẹn
Xuân dáng như chờ, như ngóng ai
Chắc nàng kẹt việc, chẳng quên đâu
Vẫn thoắt đến, đi từ thuở đầu
Bên ấy bây giờ đang tối nhẹm
Vắng nàng, lòng ngỡ cũng đêm thâu
Thế mà... cũng đã biết bao năm
Thương hạt tương tư trót nẩy mầm
Nhớ, buồn buông tán như cổ thụ
Lòng trầm, thương chú Cuội trông Trăng
Có phải nàng quên, đã quên rồi
Dòng xưa, thuyền ấy, bến kia ơi?
Gừng cay, muối mặn... tình xanh đó
Biết có đợi nhau được hết đời?
(Từ Những bài thơ không gửi)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)