StatCounter

Thứ Tư, 12 tháng 11, 2014

Khắc khoải

Mẹ nói năm này ít nắng mưa
giông bão... nhờ trời cũng vắng thưa
Này em, có thấy mình vô tội
để đảo điên anh mãi chẳng vừa?

Ai nói mùa thu thường vương buồn
và ai hoài phố lúc tha hương
Nhớ đêm hoa sữa thơm từng lối
chực muốn nao nao dạo phố phường

Bỗng chốc nỗi đau như muộn màng
qua phố buồn trông vệt nắng loang
Một chiều quen quá mà như lạ
gió mềm, khói lẫn vào sương... tan

Muốn hóa loài chim bay tránh đông
về nơi nắng ấm... Buồn mênh mông
vờ như quên dấu thời gian... Lạnh
đủ ngủ quên như tình đang nồng

Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014

Chạy trốn mùa đông

Cơn mưa đầu đông về trên phố
lạnh lùng, vô cảm tiếng còi xe
có nỗi buồn nhẹ như hơi thở
mượn hạt mưa làm mắt hoen nhòe

Cái rét chưa hẳn là giá lạnh
cũng đủ bồi hồi chút ban sơ
nỗi buồn có bao giờ lấp lánh
dứt day, tiếc nuối đến bây giờ

Mai lại đi về nơi xa ấy
gần phía em thêm một đoạn đường
nhủ thầm ru lòng mình, thôi vậy
thêm lần này nữa, bước tha hương

Nơi ấy nắng còn mênh mang lắm
bạt ngàn rừng thẳm, đất bazan
ngày sẽ dài hơn, nên mỗi dặm
có vợi được... hay vẫn ngút ngàn?

Thứ Năm, 6 tháng 11, 2014

Gió bấc đầu mùa

          Gió về trong phố buổi đầu đông 
          Đùa trêu những xác lá xoay vòng
          Ánh mắt một chiều không nắng chiếu
          Xa vời, heo hút, xót xa trông...

          Gió lùa trong cánh áo mỏng manh
          Vòng xe cố lái vẫn tròng trành
          Gió thôi, chẳng gập ghềnh con phố
          Mà sụt, mà trồi, tiếng tim anh

          Từng cơn, gió vẫn cứ xô nhau
          Làm muôn sóng dập... Đông chưa nhàu
          Nuối tiếc đã ngập tràn như lũ
          Cuốn anh về đâu nữa, về đâu?

          Gió rét khơi niềm mơ đã lâu
          Môi em thắp giữa phố không mầu
          Mà hồn anh cháy không còn vết
          Mỗi nhớ em mà tim khắc sâu

          Anh vẫn sợ, rồi những đêm thâu
          Nhớ em, thương quá thuở ban đầu
          Ru mãi, dỗ hoài, hồn thao thức
          Đợi giấc mơ về..., có biết đâu...

          Giấc mơ em ghé phố đầu đông
          Đã xa như nắng buổi thu nồng
          Trên con phố cũ, người đang cũ
          Gió bấc nay về có khác không?


          (từ những bài thơ không gửi)

Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014

Mãi chỉ là mơ

Mặt hồ im in bóng mây trời
Hàng cây trầm ngâm dáng buông lơi 
Gió đã lặng những lời se sắt
Chiều không tơ vương, nắng xa vời

Có đàn chim bay đi tránh Đông
Góc công viên mấy đóa hoa hồng
Sương, như phố sau làn voan trắng
Tiếng chuông chiều... trôi giữa thinh không

Chút bình yên, lặng lẽ, an nhiên
Thấy khát sao một tiếng cười hiền
Đưa tay cọ, hồn rưng rưng thế
Một nét chiều Đông, phố chao nghiêng...

Phố, đất, trời như chuốc men say
Ngả nghiêng tranh... vẫn khuyết chẳng đầy
Bôi, xóa, tô hoài không họa được
Tiếng gào, rên, hét..., nỗi lung lay...

Em ơi, xa..., ngày tháng xa trôi
Sao con tim sóng vẫn dập dồi
Nhớ em, vẫy vùng, tô vẽ mãi
Vẫn chỉ là mơ với thơ thôi...


(từ những bài thơ không gửi) 

Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014

Mộng du

Nắng trong như mắt những ngày xưa
Phố cũ chiều nghiêng mấy bóng dừa
Anh đi qua phố, tìm..., hy vọng...
Em ở đâu... Chiều phai, gió thưa

Hoàng hôn, thấp thoáng phố mù sương
Người xe vội vã ngược xuôi đường
Lòng anh chậm quá, thương em muộn
Nên cứ đeo hoài nỗi vấn vương

Tìm ở gần, rồi ngóng từ xa
Đôi lần như đã... như thoáng qua
Ngỡ như em vẫn... Như đêm mộng
Thật đến tim anh chực vỡ òa

Gió lao xao khẽ giữa hàng cây
Sông đêm lẻ bóng thuyền trăng gầy
Đêm choàng lên phố, che vô vọng
Đáy mắt người cô lữ mưa bay

Anh cứ mơ ngày em đến đây
Giấc mơ lặp lại lúc mỏng, dày
Có phải nhớ nhiều, quên dứt mộng
Hồn cứ mơ màng lúc tỉnh, say?

(từ những bài thơ không gửi)

Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2014

Hoang mang

Thêm mùa thu nữa sắp qua mau
Hàng bằng lăng lốm đốm thay màu
Sẫm đỏ bên đường như đốm lửa
Khắc khoải trong lòng phố... trông nhau

Rớt chút hanh hao, nắng cuối mùa
Qua vòm cây, lá đã lưa thưa
Rung rinh thềm phố, hay làn mắt
Giấu nỗi rưng rưng... vt gilùa

Phố dọc, ngang, mờ sương khói giăng
Xa trông ảo tựa cung Hằng
Mnghe day dứt thân quen l
Hay là... anh nhớ đến em chăng?

Từ lâu em đã chẳng còn sang
Giấc mơ sắp nhạt sắc, hoang tàn
Dòng sông đêm chảy - dòng heo hút
Thi thoảng sao buồn, sao cháy ngang...

Muốn viết đôi câu gửi tới người
Mà e leo lét nắng mùa vơi...
Hoang mang, cơn gió chơi vơi lạnh
Đành giữ dành riêng: đoạn rối bời


(từ những bài thơ không gửi) 

Thứ Sáu, 17 tháng 10, 2014

Em có thấy... cần anh nữa không?

Em có thấy... cần anh nữa không?
Trời sớm nay dù nắng rất hồng 
Anh thấy
nửa hoàng hôn ngược phía
Một mình...
và sắp...
cả mùa Đông...
 
Em có thấy... cần anh nữa không?
Mấy chiều qua hoa vẫn thơm nồng
Phố như lặng lẽ
buồn lẻ bóng
Thuyền thưa dần...
sắp kiệt dòng sông
 
Em có thấy... cần anh nữa không
Vàng rực...
đau...
cải đã lên ngồng
Bờ bãi cạn...
Giọt buồn... chưa thấm
Mơ hồ...
ai khát một cơn giông
 
Em có thấy... cần anh nữa không?
Cứ loanh quanh...
như thể dối lòng
Không lối ra...
lạc trong trời, bể...
Phải chăng ta đã.. 
mộng tương phùng?
 
Em có thấy... cần anh nữa không?
Đừng lặng im...
Anh chết trong lòng
Chiều nay
sông dài không có sóng
Lòng anh thì
như bão
như giông