StatCounter

Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014

Ừ thì...

Ừ thì cũng Tết đến nơi
Mưa rây cho rõ vẻ trời sang Xuân
Ừ thì Năm Mới đã gần
Đoàn viên, sum họp, quây quần bên nhau

Ừ thì trầu cứ nhớ cau
Phải chi sớm muộn, trước sau cũng là...
Ừ thì chạch đẻ ngọn đa...
Nên em cứ vậy, cách xa cả đời

Ừ thì không giọt lệ rơi
Mà Xuân lặng lẽ xa rời tim anh
Ừ thì mộng ấy còn xanh
Để ru mơ mãi ngọt lành tình xưa



 


Thứ Năm, 16 tháng 1, 2014

Vô vọng

Sẽ chẳng bao giờ anh muốn quên,
Nhưng biết làm sao thôi nhớ em?
Ngày đông lóe nắng, đêm lạnh vắng
Trốn có nổi đâu phút yếu mềm?

Người anh yêu ơi, nơi xa xôi
Lời đã tan bay, gió rã rời
Chỉ còn hơi ấm ngày thu lặng
Neo giữ hồn anh khỏi cuốn trôi

Anh nhớ từ thời anh buông rơi
Tình em là dây níu cuộc đời
Con tim đã lạnh, em nung chảy
Bằng tiếng tin yêu, ánh mắt cười

Vì anh, em cực biết bao nhiêu
Quên cả mùa hoa, trễ chợ chiều...
Đời anh ngang trái? Tình ngang trái?
Lúc mất em rồi, mới biết yêu!

Anh biết em luôn giấu nỗi buồn,
Sẻ vui cho khắp chốn buồn hơn
Chẳng bao giờ nghĩ cho thân phận
Nên chẳng cho anh chút oán hờn

Đêm nay, nhớ em xen chua cay
Thương em bên ấy, mùa đông này
Một màu băng trắng. Tim anh lạnh,
Khát lửa, tìm em sau kiếp nay...

Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014

Đêm lạnh trăng suông

 Đêm trong ngõ vắng gió lao xao
Vườn cây không ngủ khẽ rì rào
Con mèo cuộn tròn lim dim mắt
Giống người thao thức nhớ nơi nao
 
Có tiếng rao buồn trong ngõ đêm
Rồi lặng rơi chìm trong cõi êm
Chỉ còn trăng thức bên khung cửa
Nghiêng mặt nhìn nhau mảnh lưỡi liềm
 
Em gần hơn hay xa hơn Trăng
Mà anh còn thấy được chị Hằng
Nhớ em, đêm trống như huơ hoác
Lệ mờ trên mái ngọn sương giăng


Thứ Năm, 2 tháng 1, 2014

Đêm

Đêm rộng quá,
bóng người chẳng là bao
Anh vẫn muốn thu mình vào nhỏ nữa
Đêm mùa đông.
Trong lòng anh khát lửa
Em ở đâu, lần lữa chẳng quay về?

Đêm dài quá,
có khi nào em nghe
Anh gọi mãi...
Gió bên ngoài hun hút
Mong giấc mơ, mơ dáng hình quen thuộc...
Chợt ngày sang,
lòng tê buốt...
Hoang tàn!

Đêm - sông dài,
mộng tựa chuyến đò ngang
Bờ bên ấy, còn dịu dàng em đợi
Đất khát khô,
mưa chùng chình chẳng tới
Hạt tình yêu vùi mãi chẳng xanh mầm...

Đêm thật gần,
đêm cũng quá xa xăm
Phải đối diện với thăng trầm, hoài vọng...
nhiều khi chẳng rõ mình
là hình,
hay là bóng
Lỡ để tình yêu bay mất rồi.
Vô vọng
nhớ về em...

Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

Hoang mang (2)

Anh không chắc khi nào em sang
Chiếc lá còn xanh nay đã vàng
Lũ chim đang dần thưa thớt vắng
Nắng giăng màn phố, nắng lang thang
 
Anh không chắc còn lần thứ hai
Ngày thênh thang, năm tháng rộng dài
Cứ cắm cúi, cứ tìm bận rộn
Để bớt thời gian nghĩ đúng, sai
 
Anh không chắc bức tranh bao mầu
Bởi yêu em như mối tình đầu
Cứ xa cách. Chưa giận hờn. Chỉ nhớ...
Mãi một mầu xanh, có bền lâu?
 
Anh không chắc đường nào đường dài
Dãi dầu lâu, chẳng ngại chông gai
Nhưng anh sợ đêm còn thăm thẳm
Ngày sau nào cũng là ngày mai...
 
Anh không chắc..., em có thế không
Ngàn ngày qua, tình cứ phiêu bồng
Hai đứa mình, mỗi người một ngả
Như chẳng cùng nhau vượt bão giông
 
Anh ước đợi chờ chẳng đắng cay
Anh ước tình mình chỉ đắm say 
Chiều sương sà xuống hòa trong nắng
Mộng ước như mờ... em có hay?
 
Anh không chắc viết những dòng này
Run rủi một ngày, em, đến tay
Tìm em như mò kim đáy biển...
Dốc cạn ly sầu, anh muốn say!

HN, 2004

Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

Lời ru ngập ngừng

Ngày dài ẩm ướt, gió mưa rây
Mảnh vườn, lũ sẻ chẳng còn bay
Khói như voan mỏng che mờ phố
Chẳng thấy lửa mà mắt thoáng cay
 
Chẳng mờ như khói, dáng hoa xưa
Mà vươn tay với chẳng chạm vừa
Bụi nước không lời trên mái phố
Mà thánh thót buồn rơi tiếng mưa!
 
Giữa đông, trời xám lạnh, âm u
Co ro nép dưới tán xà cừ
Những ngôi nhà còn vương giấc ngủ
Vẫn khép hờ đôi cánh... trầm tư
 
Bên em giờ tuyết đã tan chưa
Có khát nắng như bên anh mưa?
Than hồng trao hết anh nhen lửa
Chẳng để dành riêng... lúc trở mùa
 
Giấc nồng, xin dỗ em đêm nay
Anh sợ phòng khuya bóng liễu gầy...
Lòng muốn ru lòng êm bờ mộng
Mà gió mỏng thì mang sao đây?
 
Trời vẫn còn mưa, mưa lê thê
Những bụi mưa bay trắng lối về
Lòng anh cứ ngập ngừng, khe khẽ
Ru một người, chẳng biết còn nghe...

                                                           (từ những bài thơ không gửi)

Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

Đêm đầu Đông

Bên này, phố đã chớm sang Đông
Lối cũ bàng thưa lá đỏ hồng
Trời heo hút gió, nhiều mây xám
Dưới cầu, bãi đã lớn chen sông
 
Đêm nay gió lạnh chưa rít rên
Hồn anh từng lúc, từng lúc mềm
Nhớ em, lòng buồn thương biết mấy
Thương cuộc tình mình chẳng có tên
 
Có nghe đêm thổn thức mới hay
Ngày tháng dài như kiếp đọa đày
Khi mỗi lần con tim run rẩy
Gọi tên người mà mắt hoen cay...
 
Anh biết Thu xưa đã rã rời
Cành xưa, cọng lá cuối vừa rơi
Nghĩa xưa chẳng trọn, mình dang dở
Để nhớ thương nhau một kiếp đời...
 
Mình từng hạnh phúc khi nhớ nhau...
Xin đừng là day dứt, nhói đau
Em sẽ bình an, vui sẽ đến
Đời vẫn bên em, đời xanh màu
 
Có lẽ bên em, lạnh sắp về
Rồi nơi nơi trắng tuyết, lê thê
Phải chi đã có bờ vai rộng
Che chắn cho em buổi Đông kề

Một ngày nào buồn đã xa rồi
Nụ cười xinh rạng rỡ trên môi
Nắng Xuân ấm sẽ ngời trong mắt
Anh mong em hạnh phúc, yêu đời