Gió lao xao mãi trong vườn vắng
Dỗ chẳng nổi cây lặng giấc buồn
Thuyền mây êm lướt trên trời rộng
Chở nhớ mong nào đi mấy phương
Cho anh mơ gió về qua phố
Thơm tóc em bay mỗi lối về
Chiều tha hương, nắng buông dịu nhẹ
Thắp lửa mắt người nhớ mong quê
StatCounter
Thứ Tư, 22 tháng 2, 2012
Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2012
Tiếng đàn khuya
Lâu rồi chưa đụng đến cây đàn
Sợ những thanh âm buồn miên man
Từ khi đôi ngả ta từ tạ
Sợ mỗi khi cười như dối gian
Đêm thâu trong phố, trôi lững lờ
Vẳng lên đâu đó một lời thơ
Là thư anh viết từ xa thẳm
Chưa kịp gửi em... tưởng đã mờ
Lá thư anh viết dưới đèn dầu
Lâu rồi... chỉ nhớ được đôi câu
Mưa rừng... mực đã nhòe phai hết
Sót lại... "đợi chờ, thương nhớ nhau"...
Từng nốt gầy rơi, trôi trong đêm
Vườn khuya cây thức, như trông lên
Trời không sao, trắng như sương khói
Từng nốt rơi buồn... anh nhớ em!
Thứ Hai, 6 tháng 2, 2012
Gửi em
Em có về qua góc phố xưa không
Sớm xuân nay đã phớt chút nắng hồng
Lộc đã nẩy lấm chấm hàng cây cũ
Gió reo thầm khe khẽ, lối cong cong
Anh mong nắng cứ ngụ lại, đừng đi
Cho phố quen lắng tiếng chim rù rì
Cho những khi ngang bờ công viên nhỏ
Khách đôi lần đứng lại, ngẩn người nghe
Muốn thấy em qua lại nẻo đường xưa
Tóc em buông cho thỏa sức gió đùa
Cho anh mắt cháy lặng thầm theo hút
Vui đợi chờ, đâu có quản nắng mưa
Phố hỏi anh, nay đã biết bao xuân
Anh lặng câm, thương phố, cứ ngại ngần
Chờ em mãi, mùa tiếp mùa đắp đổi
Em có về, hay em vẫn phân vân?
Sớm xuân nay đã phớt chút nắng hồng
Lộc đã nẩy lấm chấm hàng cây cũ
Gió reo thầm khe khẽ, lối cong cong
Anh mong nắng cứ ngụ lại, đừng đi
Cho phố quen lắng tiếng chim rù rì
Cho những khi ngang bờ công viên nhỏ
Khách đôi lần đứng lại, ngẩn người nghe
Muốn thấy em qua lại nẻo đường xưa
Tóc em buông cho thỏa sức gió đùa
Cho anh mắt cháy lặng thầm theo hút
Vui đợi chờ, đâu có quản nắng mưa
Phố hỏi anh, nay đã biết bao xuân
Anh lặng câm, thương phố, cứ ngại ngần
Chờ em mãi, mùa tiếp mùa đắp đổi
Em có về, hay em vẫn phân vân?
Thứ Tư, 25 tháng 1, 2012
Nhớ bông hoa gạo
Tóc dài em chải nắng Xuân
Xin đừng như gió một lần thoảng bay
Xuân vơi còn mấy mươi ngày
Én chao bên ấy, bên này bâng khuâng
Từ em lục bát giăng giăng
Mùa Xuân một nửa vừa ngang khung trời
Mưa phùn cõng nắng sóng đôi
Vài bông hoa lửa giữa trời thắp lên
Mấy con chim sáo huyên thuyên
Đuổi nhau bắt nắng, bỏ quên cánh đồng
Thơ em phảng chút nắng hồng
Như mơ, như thực ấm lòng, ru say
Anh xa quê bấy đến nay
Nhớ câu thơ ấy, nhớ ngày gặp em
Em còn nhớ hay đã quên
Câu thơ lơ lửng giữa triền mơ anh
Đông tàn, thắp lại màu xanh
Và Xuân một nửa đã thành chiêm bao
Nhớ bông hoa gạo năm nào
Nhớ em, cô gái thanh tao thơ buồn
Thứ Tư, 4 tháng 1, 2012
Chiều xa quê
Ráng chiều đã nhuộm tím vòm cây
Dòng sông chầm chậm, thuyền neo đầy
Vài con diều lượn, bờ đê vắng
Xa hút quê nhà sương trắng bay
Lòng ta mong mỏi bao chiều nhỉ
Chắp cánh bay về, như gió mây
Nỗi nhớ bao ngày, chiều nay cháy
Thổn thức buồn theo những nốt gày
Dòng sông chầm chậm, thuyền neo đầy
Vài con diều lượn, bờ đê vắng
Xa hút quê nhà sương trắng bay
Lòng ta mong mỏi bao chiều nhỉ
Chắp cánh bay về, như gió mây
Nỗi nhớ bao ngày, chiều nay cháy
Thổn thức buồn theo những nốt gày
Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011
Ánh sao băng
Anh nhớ đêm nào dưới ánh trăng
Lấp lánh, lung linh, phút vĩnh hằng
Em nắm tay anh, cùng nhắm mắt
Chúng mình thầm ước với sao băng...
Chúng mình ước sống, chết bên nhau
Chúng mình ước hạnh phúc dài lâu
Chúng mình cùng ước, hai như một
Và anh mong mình sẽ bắt đầu...
Bây giờ đã là những ngày Đông
Cuối năm chưa vợi những chất chồng
Những nẻo đường về như xa lắc
Biết còn ai, phố nhớ tôi không?
Mờ mịt trời xa, nỗi nhớ nhà
Mơ nghe như mẹ mắng hôm qua...
Đen nhẻm, chai lỳ, trông như phỉ
Con về... mẹ chắc đã nhận ra?
Ba năm thanh xuân gửi núi rừng
Miệt mài, lăn lộn... Có gì chung?
Người đã vui vầy nơi phố thị...
Còn tôi? Cách biệt đã muôn trùng!
Đêm sương, nghe đá đổ mồ hôi
Bâng quơ, thác lũ đổ bồi hồi...
Một tiếng... vô chừng, tim thắt lại
Em hiểu lòng anh đang đơn côi...?
Con đường nào đưa ta xa nhau?
Ước gì chuyện như chưa bắt đầu
Có lẽ anh và em đã khác
Chúng mình không trải những thương đau
Anh vẫn luôn mong em vui tươi
Hạnh phúc bền lâu giữa cuộc đời
Năm sắp hết rồi, đêm rất mỏng
Tắt rồi, lời ước lúc sao rơi!
Thứ Ba, 29 tháng 11, 2011
Mơ

Tay cầm tay, đi dưới mặt trời
Khao khát tiếng nói cười con trẻ
Như chưa lần ta đã buông xuôi
Mơ cùng em như những chiều nao
Vòng xe về nghe gió xôn xao
Mắt em biếc, hoàng hôn lửa cháy
Bờ môi xinh mọng sắc hoa đào
Mơ cùng em vui những đêm thanh
Đưa em về, chẳng muốn đi nhanh
Cây cầu cũ, bóng mình còn một
Bởi sông nghiêng, hồn mới tròng trành?
Mơ em... giờ nghe quá xa xôi
Qua phố quen day dứt, ngậm ngùi
Tháng năm trôi, xót thời nông nổi
Giấu sóng lòng thôi thúc, đầy vơi
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)