Thánh thót trong đêm giọt ngắn, dài
Mưa nhớ người xa hay nhớ ai
Trong góc phòng khuya, không gió lạnh
Sao run hơn lá ướt bên ngoài
Tháng Hai rồi, thưa nắng, mau mưa
Xuân đang sang, lạnh vẫn dư thừa
Sương lướt thướt, mịt mờ hư ảo
Phố, hai hàng cây vắng lưa thưa
Chiều khép mờ nét bút xanh xao
Dòng thư như lửa cháy, sóng gào
Buông ký ức, nghe còn dăm mảnh
Cứa sâu vào thương nhớ, hư hao
Gần, xa từng tiếng, giọt mưa sa
Những nốt buồn vẽ sóng giao thoa
Hoài trông, đâu đó, miền sâu thẳm
Chẳng biết khi nao lệ đã nhòa
Ơi lá thư xưa, lá thư mưa
Thương tháng năm nào ta vẫn chưa
Nhớ thầm, mưa rớt dài đêm vắng
Muốn gọi tên nay sợ đã thừa
StatCounter
Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2016
Thứ Tư, 17 tháng 2, 2016
Xuân đợi
Một chút mưa phùn khi sớm mai
Một chút mơ màng chưa muốn phai
Hình như Xuân nhớ, Xuân đang hẹn
Xuân dáng như chờ, như ngóng ai
Chắc nàng kẹt việc, chẳng quên đâu
Vẫn thoắt đến, đi từ thuở đầu
Bên ấy bây giờ đang tối nhẹm
Vắng nàng, lòng ngỡ cũng đêm thâu
Thế mà... cũng đã biết bao năm
Thương hạt tương tư trót nẩy mầm
Nhớ, buồn buông tán như cổ thụ
Lòng trầm, thương chú Cuội trông Trăng
Có phải nàng quên, đã quên rồi
Dòng xưa, thuyền ấy, bến kia ơi?
Gừng cay, muối mặn... tình xanh đó
Biết có đợi nhau được hết đời?
Một chút mơ màng chưa muốn phai
Hình như Xuân nhớ, Xuân đang hẹn
Xuân dáng như chờ, như ngóng ai
Chắc nàng kẹt việc, chẳng quên đâu
Vẫn thoắt đến, đi từ thuở đầu
Bên ấy bây giờ đang tối nhẹm
Vắng nàng, lòng ngỡ cũng đêm thâu
Thế mà... cũng đã biết bao năm
Thương hạt tương tư trót nẩy mầm
Nhớ, buồn buông tán như cổ thụ
Lòng trầm, thương chú Cuội trông Trăng
Có phải nàng quên, đã quên rồi
Dòng xưa, thuyền ấy, bến kia ơi?
Gừng cay, muối mặn... tình xanh đó
Biết có đợi nhau được hết đời?
(Từ Những bài thơ không gửi)
Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2016
Chỉ là mơ thôi
Gió lạnh, mưa phùn lất phất bay
Người đi trong phố áo mỏng dày
Ướt nhẹp, đường đông xe kín chật
Tìm người... quên đã cóng đôi tay
Thấy em về phố một hôm nao
Con đường quen ấy, lá lao xao
Trời cũng mưa phùn, cơn gió mỏng
Ký ức ngày xưa... bỗng thét gào...
Anh dõi tìm em trong bâng khuâng
Con phố vui nhìn theo lâng lâng
Ngược, xuôi lối ấy bao nhiêu bận
Người chẳng còn qua... Buồn thất thần!
Mưa ngấm tận sâu, lạnh tê người
Gió tạt từng hồi, rét tái môi
Em ơi, đằng đẵng anh mong nhớ
Đâu biết em về trong mơ thôi
Thứ Tư, 10 tháng 2, 2016
Có nỗi buồn như vừa chớm mùa
Năm tháng dần qua... những phôi pha...
Bụi thời gian mờ giấc mộng ngà
Còn đâu thấp thỏm chiều thôi nắng
Nhen lửa lòng chờ tiếng người xa...
Chúng mình cam chịu, giấu buồn riêng
Nhủ lòng tìm kiếm chút bình yên...
Thương em, ngơ ngác từng con phố
Vương những niềm mơ đợi dáng hiền
Em ạ, nỗi buồn chưa có tên
Náu kín trong lòng, ngỡ ngủ yên
Chiều nọ, gió về qua lối cũ
Xạc xào, khuôn nét vẫn hiện lên
Rồi sớm đầu xuân, gió ban mai
Nắng như hoa mỏng tóc em cài
Sương như ngọc biếc, chồi non biếc
Anh nhớ em... buồn... chưa muốn phai
Hàng phố tưng bừng nắng, gió xuân
Ngỡ như mộng đón em bao lần
Khao khát cõi hồn thay sắc mới
Tỉnh rồi, buồn, nhớ quá... bâng khuâng
Anh viết cho em, giờ khác xưa
Ngoài kia trời nắng, lòng ủ mưa
Làm sao nói được niềm khao khát
Mà nỗi buồn như vừa chớm mùa...
(từ những bài thơ không gửi)
Bụi thời gian mờ giấc mộng ngà
Còn đâu thấp thỏm chiều thôi nắng
Nhen lửa lòng chờ tiếng người xa...
Chúng mình cam chịu, giấu buồn riêng
Nhủ lòng tìm kiếm chút bình yên...
Thương em, ngơ ngác từng con phố
Vương những niềm mơ đợi dáng hiền
Em ạ, nỗi buồn chưa có tên
Náu kín trong lòng, ngỡ ngủ yên
Chiều nọ, gió về qua lối cũ
Xạc xào, khuôn nét vẫn hiện lên
Rồi sớm đầu xuân, gió ban mai
Nắng như hoa mỏng tóc em cài
Sương như ngọc biếc, chồi non biếc
Anh nhớ em... buồn... chưa muốn phai
Hàng phố tưng bừng nắng, gió xuân
Ngỡ như mộng đón em bao lần
Khao khát cõi hồn thay sắc mới
Tỉnh rồi, buồn, nhớ quá... bâng khuâng
Anh viết cho em, giờ khác xưa
Ngoài kia trời nắng, lòng ủ mưa
Làm sao nói được niềm khao khát
Mà nỗi buồn như vừa chớm mùa...
(từ những bài thơ không gửi)
Đêm lạnh đầu Xuân
Đêm Xuân chấp chới lạnh từng hồi
Lào xào chưa đến nỗi tả tơi
Bính boong chuông gió ngoài hiên vắng
Phố lắng khuya thôi, lặng tiếng người
Ôi nhớ đầu Xuân năm xa xôi
Thư viết gửi người... chẳng đến nơi
Phố đêm thao thức, tim không ngủ
Ký ức buồn, vui... chẳng có lời
Bên người Tết đến hẳn là vui
Có thấu lòng ai vẫn ngậm ngùi
Năm nối năm, tìm muôn cớ bận
Mà chẳng thể nào cho bớt, nguôi...
Mới nắng ấm... rồi đã lạnh tanh
Dõi bóng mình trong mảnh gương lành
Mới hay có nụ cười đã vỡ
Đêm, có bao giờ em nhớ anh?
Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2016
Lại một mùa Xuân
Đã nghe tiếng trái tim rộn ràng
Đã rưng rưng buổi đón em sang
Đã mơ một sớm Xuân nồng ấm
Đã nghĩ bền lâu mộng đá vàng...
Mùa Xuân năm ấy đã trôi xa
Sao cõi hồn anh vẫn như là...
Lại đến một mùa hoa đào nở
Lại ước mơ thầm em sẽ qua...
Anh sợ buồn, vui cũng dửng dưng
Anh sợ chìm sâu đến vô chừng
Từng độ Xuân về anh lắng mãi
Chẳng còn nghe lại nhịp tim rung...
Mơ một lần thôi, anh gặp em
Chẳng phải trong mơ giấc êm đềm
Được chạm vào nhau qua ánh mắt
Để biết anh còn không, trái tim?
(Từ Những bài thơ không gửi)
Thứ Năm, 21 tháng 1, 2016
Xuân này em có về không?
Sáng nay mặt trời như thiếu ngủ
Lòa xòa vài tia nắng cuối Đông
Cơn gió chẳng còn nơi trú ngụ
Chạy lăng quăng, mỏi khắp cánh đồng
Em ạ, Xuân chẳng còn xa lắm
Ngả đường nào giờ cũng ngợp hoa
Cái rét lạ, năm nay không đậm
Khác mấy năm nắng gửi thay quà
Em có về đón Xuân cùng phố
Và cùng anh đón Tết không em?
Ký ức mà em, anh còn nhớ
Cứ cồn cào chẳng chịu nằm yên
Anh đi làm nốt dăm hôm nữa
Rồi sửa sang, chơi cả đoạn dài
Trái tim anh lâu rồi khóa cửa...
Mong em về. Đừng để Xuân phai
HN, 2005
Từ Những bài thơ không gửi
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)