Mơ ngày em về
thành phố vào thu
Líu ríu chim gù
lá thắm ngại rơi
Cao rộng khung trời
bát ngát mây trôi
Sóng sánh môi cười
em và anh thôi...
Chạm đáy ly sầu,
em giờ nơi đâu?
Mắt buồn thêm nâu
đêm nhầu khói thuốc
Khung trời thân thuộc
xơ xác heo may
Những xác thu gầy
úa vàng chân mây
Tình như chiêm bao
trái mộng ngọt ngào
Cõi đời hư ảo
bến bờ trăng sao
Tháng năm xa vời
ngỡ hồn thu vơi
Da diết sắc trời
nhớ, buồn khơi khơi
Dòng sông đời trôi
thuyền xa bến rồi...
Trông mùa lá rơi
thương em... Tình ơi!
Khung trời chơi vơi,
hay lòng chơi vơi?
Chiều thu ngang phố
sương mờ... Mặn môi...
StatCounter
Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013
Thứ Năm, 15 tháng 8, 2013
Tự sự
Từng vầng mây như núi
Chiều không thấy mặt trời
Nỗi buồn tôi cát bụi
Gió, bay, chưa buồn rơi...
Ngày em về qua phố
Giấc tôi mơ ấm nồng
Giọt long lanh màu nhớ
Cháy nghẹn ngào giữa Đông...
Ngỡ tình như sương khói
Sao nỗi buồn trăm năm
Tình ơi, xa tầm với
Đêm, lòng nghe sóng gầm!
Yêu em, như lần cuối
Ta còn ánh mặt trời
Thương em, như lời nói
Chưa một lần cất môi...
Thứ Hai, 12 tháng 8, 2013
Du ca buồn
Nắng đã vơi xa,
nắng tắt dần
Nhớ tiếng du ca,
ai...
mấy lần
Chiều vương sương khói...
mơ về phố
Em hỡi,
nơi nào
ta ghé chân?
Anh mong em đến,
như từng đến
trong giấc mơ nào
nay vẫn xanh
Đêm buông,
nghe gió đêm
thổn thức
Em hỡi,
nơi nào
quên...
quá nhanh!
Thứ Năm, 8 tháng 8, 2013
Mùa Thu côi
Bất chợt nhìn nhau
thoáng
thế thôi
đã vuột tầm tay
đã xa vời
Ánh mắt
đường mây
hoa nắng
rụng
tơi tả
nét sầu
không đáy
rơi
Biền biệt
mùa trôi
vơi màu nhớ
Ai biết
ngoài kia
sắc đã ngời
Như một lần
anh không thể đợi
Nay
vạn ngày sầu
luyến
Thu côi
thoáng
thế thôi
đã vuột tầm tay
đã xa vời
Ánh mắt
đường mây
hoa nắng
rụng
tơi tả
nét sầu
không đáy
rơi
Biền biệt
mùa trôi
vơi màu nhớ
Ai biết
ngoài kia
sắc đã ngời
Như một lần
anh không thể đợi
Nay
vạn ngày sầu
luyến
Thu côi
Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013
Những giấc mơ không ngủ
Đêm thong thả tựa như ly cà phê
nhỏ vào thẳm sâu những giọt mềm, đắng ngắt!
Chợt thấy hồn mình từ trống không, hiu hắt
đầy dần lên, buồn theo giọt đêm vơi...
Muốn được mơ nhìn em khóe môi vui,
chẳng còn trách ngày xưa anh đã vội...
Mỗi ngày sang luôn mãi là ngày mới
sáng bừng lên, ấm áp tiếng em cười.
Vẫn muốn mơ, dù biết quá xa xôi
ngày xa lắc đời cho mình thanh thản
Xin cho anh thương em vạn lần hơn tình bạn,
bớt dần đi cô quạnh giống đêm này!
Gió im rồi, nỗi nhớ vẫn còn lay
trốn không nổi, dẫu cả ngày xuôi ngược...
Em ơi, mong em được vui, đừng ủ buồn như trước
cho anh khỏi quặn lòng gắng mỗi bước qua đêm
nhỏ vào thẳm sâu những giọt mềm, đắng ngắt!
Chợt thấy hồn mình từ trống không, hiu hắt
đầy dần lên, buồn theo giọt đêm vơi...
Muốn được mơ nhìn em khóe môi vui,
chẳng còn trách ngày xưa anh đã vội...
Mỗi ngày sang luôn mãi là ngày mới
sáng bừng lên, ấm áp tiếng em cười.
Vẫn muốn mơ, dù biết quá xa xôi
ngày xa lắc đời cho mình thanh thản
Xin cho anh thương em vạn lần hơn tình bạn,
bớt dần đi cô quạnh giống đêm này!
Gió im rồi, nỗi nhớ vẫn còn lay
trốn không nổi, dẫu cả ngày xuôi ngược...
Em ơi, mong em được vui, đừng ủ buồn như trước
cho anh khỏi quặn lòng gắng mỗi bước qua đêm
Mong em về
Phải em về, hay anh chiêm bao?
Cảm giác thân quen, tiếng thì thào
Bâng khuâng, dõi bóng trong đêm rộng
Phố dài... Chỉ có gió lao xao...
Cảm giác thân quen, tiếng thì thào
Bâng khuâng, dõi bóng trong đêm rộng
Phố dài... Chỉ có gió lao xao...
Anh nhớ em từng muốn về thăm
Anh nhớ tình yêu đã trỗi mầm...
Thành phố vẫn nồng nàn, sâu lắng
Lửa lòng ấp ủ đã bao năm...
Ngày em qua phố sắp gần chưa?
Xin trời hôm ấy nắng, đừng mưa
Để vui in bước trên từng ngả
Để lúc em xa, nhớ đủ vừa...
Em về, thử ngắm phố, quen không
Từ nỗi lòng anh gửi, ngóng trông?
Hồn anh muốn được hòa trong gió
Mượn chút hương hoa thổi tóc bồng
Mong em về... Biết có giấc say
Cho nỗi buồn mơ chắp cánh bay
Mảnh hồn thao thức trong cơn mộng
Được gọi yêu thương tiếng đủ đầy
Thứ Ba, 9 tháng 7, 2013
Chiếc lá cuối cùng
Ngày tháng trôi dài như lê thê
Hắt hiu con phố lối đi về
Nghe nỗi đau nào chưa từng lặng
Ta mất nhau rồi, hay cõi mê?
Vẫn nhủ lòng, thôi, để buồn trôi...
Hay đâu lòng mãi chẳng quên người
Đêm nay, thời khắc như dừng lại
Đắng lòng. Vây kín nỗi đơn côi!
Anh nhớ em, cứ mơ em thôi
Chẳng biết mùa Thu đã qua rồi
"Chiếc lá cuối cùng" ai khéo vẽ
Trên tường, khắc khoải chẳng hề rơi
Hôm qua mẹ nói sắp sang Xuân
Xuân đã từng qua phố bao lần?
Anh vẫn thầm mơ ngày chạm ngõ
Đêm tàn... Nghe lá chạm vào sân
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)