Rồi một ngày... ta cố quên nhau
Dấu yêu xưa, tháng năm - không màu
Khung trời cũ nặng hờn mây thấp
Đêm vô cùng, ran rát mưa mau...
Rồi một ngày... ta đi về đâu?
Lối hôm nao, đâu nữa cây cầu?
Trong khoảnh khắc, trọn đời, mãi mãi
Từng mạch buồn nhấm nháp tim đau!
Rồi một ngày... như mọi ngày qua
Ta dửng dưng, nhợt nhạt... tới già
Tội cho ngọn lửa nào nhen mãi
Bao Đông rồi âm ỉ, xót xa...
Rồi một ngày... mặt đất đầy hoa
Trên cao xanh, muôn ánh chói lòa
Không ta nữa, lặng thầm vĩnh viễn
Một mối tình xa vẫn hoài xa...
Từ một ngày... anh hết ngại ngùng
Nhớ em, trầm, giấu ánh rưng rưng
Thương em... Đã xa rồi, tay với
Lòng anh nghe sóng gió, muôn trùng!