StatCounter

Thứ Sáu, 4 tháng 5, 2012

Nắng lên

Nhẹ bấc, tưng bừng bay khắp sân
Mơn man những sắc Hạ trong ngần
Như khi em đến ươm mùa mới
Hoa nắng mơ màng thơm dấu chân

Óng vàng như thể chưa từng phai
Sợi nắng mỏng như làn tóc mai
Anh kịp quên rồi Đông giá lạnh
Mừng nắng, mừng em, nỗi nhớ dài

Thứ Sáu, 20 tháng 4, 2012

Tháng Tư và em

Chưa mây trắng,
               chưa bầu trời xanh biếc
Đã bâng khuâng
               xen nuối tiếc dội về
Chao cánh mềm,
               bao con chim chiền chiện
Hót rung lòng,
               chót vót nốt si mê

Phương trời ấy,
               giờ mênh mang, thăm thẳm
Nỗi nhớ người
               còn muôn ánh long lanh
Có tháng Tư,
               hoa loa kèn nở trắng
Mắt dịu dàng,
               em tỏa nắng sang anh
 
Có bài ca
               về mối tình chớm nở
Hai đứa mình
               chợt bỡ ngỡ nhìn nhau
Cánh ti-gôn
               như trái tim vừa vỡ
Em hẹn rằng
               yêu đừng để lòng đau...
 
Năm tháng trôi,
               còn chơi vơi, đắm đuối
Buổi gặp em
               trong nắng sớm sang Hè
Thương nỗi nhớ
               trong lành, như không tuổi
Thương tóc dài,
               gió thổi dưới hàng me

Cách biển trời,
               chẳng chung nhau thức, ngủ
Anh nhớ em,
               vẫn nhớ đến nao lòng
Mắt nâu trong,
               mái tóc thời thiếu nữ
Tháng Tư nào,
               em có nhớ hay không?
 
Xuân đã qua,
               phố bây giờ chớm Hạ
Hàng cây xanh
               đón cả nắng năm nào
Em biết không,
               hồn anh còn nghiêng ngả
Em xa rồi,
               gió vẫn hát lao xao! 
 

Thứ Tư, 4 tháng 4, 2012

Không đề 7

Em có còn nhớ mùa trắng hoa rơi
hương quấn quít theo đêm về ngõ nhỏ
mùa môi cười, ngỡ nụ thầm lấp ló
chuếnh choáng rồi, anh tưởng ngấm men cay

Nếu mai này thiếu một chút heo may
phố còn ai mong mùa hoa sữa nữa?
Anh van em để mùa thu hé cửa
cho hồn anh cuồng nhớ vẫn mong vàng

Thứ Ba, 3 tháng 4, 2012

Xin em

Xin một lần, em giống ngày xưa
Chứa chan yêu,
nói chẳng sao vừa
Ngây ngất thế,
thật thà,
quấn quít
Khác bây giờ,
khác lúc em chưa...

Xin em dành góc nhỏ
mùa thu
Mong manh như khói mỏng
sương mù
Heo may chớm,
mơ màng,
nắng phớt
Dòng thơ còn ươm khúc ca ru

Xin em quên sầu chưa có tên
Giọt đàn anh,
sương rớt chân thềm
Đêm phảng phất khoảng trời
mắt biếc
Mộng ta vừa như trăng mới lên

Anh xin em,
nhoi nhói lòng đau
Tiếng chim gù
thương ta mất nhau
Đường vẫn chật
gập ghềnh
phố cũ
Người qua rồi
lá rớt đằng sau

Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2012

Chiều qua, chiếc lá bàng rơi, đỏ

Hôm qua, một chiếc lá bàng rơi
Đỏ bầm trên hè phố không người
Mưa, run lạnh, chiều tàn heo hút
Có khi nào hơn thế, đơn côi

Mùa Đông dai dẳng vẫn chưa qua
Gom lạnh gieo lòng khách tháng Ba
Co ro con phố, ngày trôi chậm
Đợi nắng, đàn chim nép hiên nhà

Biết nói làm sao, anh nhớ em
Trông bụi mưa dày, trắng, dày thêm
Nghe tiếng rơi buồn bên ô cửa
Rấm rứt vừa như một nỗi niềm

Mong thấy ngày mai nắng, trời xanh
Mơ một lần thôi em nhớ anh
Chiều qua, chiếc lá bàng rơi, đỏ
Chồi non nhỏ bé nhú trên cành

Thứ Sáu, 23 tháng 3, 2012

Bồn chồn tháng Ba

Một chút lạnh lùng, chút heo may
Mùa Đông như luyến tiếc nơi này
Gió lao xao suốt con đường vắng
Cái rét đằm..., thèm cái nắm tay...
 
Chẳng hay em đã ấm hơn chưa
Anh nghe bên ấy cũng sang mùa
Tuyết cũng tan rồi, lưa thưa nắng
Mà biết Xuân này có như xưa?
 
Mùa này em ạ, phố nhiều hoa
Hoa sưa trắng nhỏ, ngọn la đà
Hoa ban hồng, tím, rồi hoa gạo
Hoa bưởi... nồng nàn rét tháng Ba
 
Bao giấc mơ rồi, em có hay
Mình nắm tay nhau... chốn phố này...
Anh ngắm em mà ngân ngấn mắt
Rượu uống thuở nào... như mới say...
 
Bao lần Xuân đến, ngự muôn nơi
Anh vẫn mong em, đợi một lời...
Anh chẳng còn mơ em đan áo
Liệu có khi nào ta đánh rơi...?
 
HN, 2004

Chủ Nhật, 11 tháng 3, 2012

Không đề 6

Ngày đi qua, buồn dày thêm chút nữa
Phố hoang vu như chẳng dấu chân người
Anh nhớ em, thấy lòng đang có lửa
Ngỡ hồn mình tựa chiếc lá gần rơi
-----------------------------------------
 
Gió ru xa nghe thoảng đôi lời
Cuối vườn chiều vài đốm lá rơi
Quay quắt một niềm mơ chới với
Lửa hoàng hôn in đáy mắt người
 
Đường tan tầm nườm nượp người xe
Có bài ca theo suốt lối về
Chẳng biết em giờ nơi xứ lạ
Vất vả trăm đường... liệu có nghe
 
Thu sắp tàn, ước mộng còn xanh
Mơ thoáng buồn vẫn ánh long lanh
Mơ câu hát thôi đừng khắc khoải
Có lẽ nào em lại quên anh?