StatCounter

Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2017

Muộn màng

Mưa mà như chẳng phải mưa
Gió thì lãng đãng như vừa ngủ mơ
Sóng lăn tăn chẳng tới bờ
Hồ xanh biêng biếc, hững hờ bóng cây
 
Ai mang một mảnh nhớ gầy
Gài trên mái tóc xanh dầy tương tư
Phố nghiêng nghiêng nét ưu tư
Long lanh mắt biếc lệ như muốn tràn
 
Nhánh sầu vương ngón tay đan
Em về, phố vắng, cung đàn vừa lơi
Mênh mang sương khói xa vời
Nhớ em, anh hóa mây trời... Còn đâu!

Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2017

Phố. một ngày mưa

Sao nghe như lời tình xa xưa
Trong ngày mưa, phố buổi giao mùa
Mưa than vãn hay lòng day dứt
Bao năm rồi, nhớ nhạt hay chưa?
 
Có niềm đau nuôi anh lớn lên
Sao nhớ buồn càng dỗ càng thêm
Em như đã nghìn trùng xa cách
Sao giã từ, anh chẳng thể quên?
 
Mưa có làm phố thấm cô đơn
Hay hàng cây lá mới xanh rờn
Em ơi, có bao lần mưa trút
Mưa có làm ta gần nhau hơn?
 
 
 
 
 
 
 
 

Thứ Tư, 22 tháng 2, 2017

Lời của đêm

Khuya, đường đã lặng tiếng xe
Chỉ còn hiu hắt, hoe hoe đèn vàng
Tiếng con dế gáy râm ran
Vườn bên lấp lánh như ngàn ánh sao

Lá non, gió mỏng thì thào
Hạt mưa bé xíu đậu vào cũng nghiêng
Đất trời vừa mới ra Giêng
Cảnh khuya, buồn cũng lung liêng cõi hồn

Lâu lâu tiếng giọt cô đơn
Rớt từ trên mái, vang hơn tiếng lòng
Đêm mang nỗi nhớ vào trong
Để anh với một đường cong chân trời

Góc bể, em có chơi vơi
Khi nghe anh kể những lời của đêm
Xa rồi những giấc dịu êm
Bởi đêm giành nỗi nhớ em, một mình!

Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2017

ĐÊM NGHE MƯA

Thánh thót trong đêm, phía hiên ngoài
Từng giọt thanh, trầm, mưa nhớ ai
Hòa trong đêm vắng, thời gian lắng
Từng tiếng buồn rơi, lúc ngắn, dài
 
Mặc cho cách núi với ngăn sông...
Ngược cả ngày, đêm vẫn ấm nồng
Sao Trời rẽ mộng Quỳnh, Giao ấy
Để mãi chia lìa... vẫn ngóng trông
 
Anh biết em giờ như trăng sao
Mà thương, mà nhớ đến nhường nào
Khuya, tiếng mưa trầm... rơi rất thấp
Nghe tiếng tơ lòng... ngân nốt cao

Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2017

Không phải từng yêu

Lung linh, lung linh ánh đèn mầu
Trong veo, trong veo mắt em nâu
Ngón gầy em lướt trên bao phím
Mà trái tim anh vạn nốt sầu

Hồn anh tan nát hay cháy thiêu
Năm tháng dài trôi, biết có nhiều
Em chỉ đàn thôi, em không hát
"Để nhớ một thời ta đã yêu"

Những nốt buồn ngân trong không gian
Ban mai, sương vẫn như giăng màn
Anh muốn rơi vào cung mê ấy
Để giấu mắt buồn đang chứa chan

Anh đã yêu em, vẫn còn yêu
Thế gian nay đã khác xưa nhiều
Xa em, anh chỉ còn khoảng lặng
Không phải "từng..." đâu, anh mãi yêu!