StatCounter

Thứ Tư, 29 tháng 6, 2016

Những dòng thơ như tàu mắc cạn

Bầu trời đầy mây, nắng lem nhem
Bóng nắng rơi hờ trên lối quen
Con đường anh về chưa mòn cũ
Bởi đã bao giờ thôi nhớ em

Gió thoảng lạnh như thể gió mùa
Hạ còn chưa cạn, Thu thì chưa
Chợt sợ, nao lòng như bao bận
Anh nhớ em... trời đổ cơn mưa
 
Em ơi, năm tháng cứ dài ra
Càng mong gần lại thấy càng xa
Nhìn dọc con đường xanh hút mắt
Những hàng cây đang trở nên già...
 
Nơi mình vẫn thế, vẫn vênh nhau
Ngày và đêm, hai nửa địa cầu
Những dòng thơ như tàu mắc cạn
Giữa bể đời ta chẳng về đâu

(Từ những bài thơ không gửi)

Thứ Sáu, 17 tháng 6, 2016

Nỗi đau có thật

Gió ru lời hát nào quên
Em về trong phố, nắng trên môi hồng
Đường đủ vừa, chẳng phải đông
Cho bao mắt luyến, chân không muốn rời
 
Anh ngang qua lối, chơi vơi
Con tim bối rối những lời ngu ngơ
Loanh quanh cũng muốn giả vờ...
Mà làm sao giấu, luôn khờ trước em
 
Đôi chân trên phố thân quen
Thi nhau vấp bước, còn quên cả dừng
Oai phong đau, chỉ ngại ngùng
Hình như em đã như từng... trong mơ
 
Bao năm xuôi ngược đến giờ
Đêm qua mới thấm... chưa mờ... thương em
Trong tim buồn lại nhói thêm
Hình như lối ấy mang tên Nghẹn ngào!

Thứ Năm, 9 tháng 6, 2016

Lẻ loi cơn gió đêm mùa Hạ

Chút gió len vào đêm, rất quen
Trong giấc mơ màng như tiếng em
Trở ra, ngơ ngác, phòng khuya lặng
Chỉ sóng trăng lay nhẹ cánh rèm
 
Lâu lắm, em như..., em đã như...
Lặng im, thay cho tiếng giã từ
Còn đâu thấp thỏm mong từng bữa
Buồn tủi, anh giờ như... cũng như...
 
Lá đã bớt xanh, nắng bớt hồng
Xa mờ bao núi với bao sông
Rực đau, nỗi nhớ vàng nghiêng ngả
Chiều nao dọc bãi cải lên ngồng...
 
Chẳng trói được lòng ở trong mơ
Năm tháng bôn ba khắp bến bờ
Chợt khi đêm lắng, mơ về phố
Lại thấy em về... Lại ngẩn ngơ
 
Xuân mới đã qua, Hạ sắp tàn
Mưa mãi chẳng về, chỉ nắng khan
Vườn khuya xào xạc mừng cơn gió
Người dạ rưng rưng lệ muốn tràn