Sớm nay, cả đất trời ẩm ướt
Sương hóa mùa, mù hóa mưa rơi
Con mèo biếng, nằm dài thườn thượt
Mặc ngoài hiên cây cối đâm chồi
Sương trĩu cành, tròn xoe như ngọc
Soi vào, hồn thiếu, đủ, đầy, vơi
Qua đã nhiều lầm than... không khóc
Lệ trời thôi, sao luống ngậm ngùi
Giấc mơ mềm như cơn gió thoảng
Đến rồi đi... khung phố mây trầm
Dáng em về trong tôi, lãng đãng
Phím tơ sầu... bản lảng thanh âm
Phố nhà cao, khoảng trời vỏn vẹn
Núi đồi xa, ký ức muôn trùng
Rơi tí tách giọt đằng cửa trước
Nhớ em, trầm, thành tiếng tim rung