StatCounter

Thứ Tư, 16 tháng 3, 2016

Bạc lòng

Sớm nặng sương mù, phố mưa sa
Gió lên, trưa phố trắng la đà
Nắng lơ mơ, nắng còn mê ngủ
Trời mới chỉ vừa sang tháng Ba

Lâu rồi, chẳng có rét nàng Bân
Có lẽ tích xưa đã nhạt dần
Em à, lối mà anh đã hẹn
Cỏ mòn, đau... dấu vạn bàn chân

Trong làn sương quẩn tựa khói bay
Sao thương, sao nhớ đến đọa đày
Xuân mới sang và hoa mới nở
Hồn thì u uẩn, mắt thì cay

Bên em, Xuân mới đến vui không
Gió có đưa hương, nắng có hồng
Anh muốn em vùi quên lối cũ
Nơi kẻ bạc lòng hứa, đã không...

                               HN, 16-3-2005 
         (từ những bài thơ không gửi)

Thứ Tư, 9 tháng 3, 2016

Mưa phùn tháng Ba

Âm u mãi, ngày dài thườn thượt
Mưa bụi mờ trắng phố tháng Ba
Lá như mắt ướt, trời ẩm ướt
Nhớ nhau mà Xuân vội, đường xa
 
Mưa cứ nhắc một mùa Xuân lạnh
Con phố dài như nỗi đơn côi
Nỗi nhớ ai cho hồn chắp cánh
Dòng thơ xưa... giờ đã xa vời
 
Lũ sẻ chưa về, hàng dây trống
Bỏ khung trời, khuông nhạc bơ vơ
Anh qua phố, lạc loài hư mộng
Phố không em, buồn đến không ngờ
 
Đã bao giờ - với em - phố cũ
Để một lần tiềm thức về thăm?
Giấc mơ xưa vẫn còn nguyên nụ
Long lanh buồn mưa bụi hàng năm

Thứ Bảy, 5 tháng 3, 2016

Em có bao giờ...?

 
Ẩm ướt bao ngày, mù hóa mưa
Bên hồ quạnh vắng, khách lưa thưa
Trời như đôi mắt buồn hoang lặng
Sao mảnh hồn không khoảng trống thừa
 
Anh thức nhớ em, ngủ mơ em
Không gian tràn ngập nỗi thân quen
Làm sao có thể vơi thương nhớ
Anh sợ một mình anh với đêm!
 
Nhói lòng trong mỗi tiếng tim rung
Muốn nghĩ rằng em vẫn luôn cùng...
Anh ráng từng ngày..., bao năm cũ
Em, có bao giờ... giống anh không?
 
Sáng, trời như sắp có mưa giông
Trên lá, sương đêm nhỏ thành dòng
Đâu hay phố chợ bừng lên nắng
Em còn đem nỗi nhớ ra hong?