Bên em màu trời chắc đã xanh
Gió vi vu, lá hát trên cành
Em có thấy đôi làn mây trắng
Mà một thời anh gửi hồn anh?
Hạ bên anh nắng đã lên rồi
Em còn nhớ cây bàng mồ côi
Lá xanh, tán xoe tròn trước ngõ
Ngày nào qua anh cũng bồi hồi
Cây phượng thức một mình đón sáng
Chưa thắp lên những đốm lửa trời
Hàng bằng lăng hoa còn thấp thoáng
Sắp ngợp trời sắc tím chơi vơi
Thế gian này, bao kiểu dở dang
Với riêng anh, em tựa mộng vàng
Thương em mãi... lặng thầm như phố
Vẫn nao lòng khi mỗi mùa sang
Chẳng biết lâu... là bao nhiêu lâu
Sao nhớ em vẫn tựa buổi đầu
Anh cứ tiếc dại khờ hơn tuổi
Như mây trời trong mắt em nâu
Đêm nghe tim vẫn cháy nồng nàn
Anh tiếc mình để vuột thời gian
Mong em có một người mạnh mẽ
Yêu kiệt cùng, yêu chẳng từ nan
Anh ở đây, phố mãi còn đây
Mỗi ngày trôi day dứt vơi đầy
Mong em có một lần chân ghé
Cảm ơn người một thuở nồng say!