Có gì trong gió lạnh chiều nay
Mà phố nhìn như buổi chia tay
Đôi hàng cây gió vần chao đảo
Vừa năm còn sót lại lưng ngày
Có gì như chợt nhớ, chợt quên
Nỗi niềm khôn tả, chẳng thành tên
Hình như..., lòng cứ hình như... mãi
Tựa gió thương mây, bến nhớ thuyền
Thương nhớ một người đã bao năm
Sao chiều nghe gió, phố thâm trầm
Thương giấc chưa tàn, năm đã cạn
Dạ sầu như tiễn bóng tri âm
Chắc phố cũng như người, thế thôi
Thương một người em xa một trời
Hình như phố cũng hình như... mãi
Nhớ người nên phố cũng đơn côi
Năm nữa lại sang, sắp sửa sang
Nhớ thương, thương nhớ sao bẽ bàng
Sao mối tủi sầu chưa cùng tận
Một mình lạc lõng giữa nhân gian!
(Từ Những bài thơ không gửi)