Gió lao xao mãi trong vườn vắng
Dỗ chẳng nổi cây lặng giấc buồn
Thuyền mây êm lướt trên trời rộng
Chở nhớ mong nào đi mấy phương
Cho anh mơ gió về qua phố
Thơm tóc em bay mỗi lối về
Chiều tha hương, nắng buông dịu nhẹ
Thắp lửa mắt người nhớ mong quê
StatCounter
Thứ Tư, 22 tháng 2, 2012
Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2012
Tiếng đàn khuya
Lâu rồi chưa đụng đến cây đàn
Sợ những thanh âm buồn miên man
Từ khi đôi ngả ta từ tạ
Sợ mỗi khi cười như dối gian
Đêm thâu trong phố, trôi lững lờ
Vẳng lên đâu đó một lời thơ
Là thư anh viết từ xa thẳm
Chưa kịp gửi em... tưởng đã mờ
Lá thư anh viết dưới đèn dầu
Lâu rồi... chỉ nhớ được đôi câu
Mưa rừng... mực đã nhòe phai hết
Sót lại... "đợi chờ, thương nhớ nhau"...
Từng nốt gầy rơi, trôi trong đêm
Vườn khuya cây thức, như trông lên
Trời không sao, trắng như sương khói
Từng nốt rơi buồn... anh nhớ em!
Thứ Hai, 6 tháng 2, 2012
Gửi em
Em có về qua góc phố xưa không
Sớm xuân nay đã phớt chút nắng hồng
Lộc đã nẩy lấm chấm hàng cây cũ
Gió reo thầm khe khẽ, lối cong cong
Anh mong nắng cứ ngụ lại, đừng đi
Cho phố quen lắng tiếng chim rù rì
Cho những khi ngang bờ công viên nhỏ
Khách đôi lần đứng lại, ngẩn người nghe
Muốn thấy em qua lại nẻo đường xưa
Tóc em buông cho thỏa sức gió đùa
Cho anh mắt cháy lặng thầm theo hút
Vui đợi chờ, đâu có quản nắng mưa
Phố hỏi anh, nay đã biết bao xuân
Anh lặng câm, thương phố, cứ ngại ngần
Chờ em mãi, mùa tiếp mùa đắp đổi
Em có về, hay em vẫn phân vân?
Sớm xuân nay đã phớt chút nắng hồng
Lộc đã nẩy lấm chấm hàng cây cũ
Gió reo thầm khe khẽ, lối cong cong
Anh mong nắng cứ ngụ lại, đừng đi
Cho phố quen lắng tiếng chim rù rì
Cho những khi ngang bờ công viên nhỏ
Khách đôi lần đứng lại, ngẩn người nghe
Muốn thấy em qua lại nẻo đường xưa
Tóc em buông cho thỏa sức gió đùa
Cho anh mắt cháy lặng thầm theo hút
Vui đợi chờ, đâu có quản nắng mưa
Phố hỏi anh, nay đã biết bao xuân
Anh lặng câm, thương phố, cứ ngại ngần
Chờ em mãi, mùa tiếp mùa đắp đổi
Em có về, hay em vẫn phân vân?
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)