StatCounter

Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011

Ánh sao băng

Anh nhớ đêm nào dưới ánh trăng
Lấp lánh, lung linh, phút vĩnh hằng
Em nắm tay anh, cùng nhắm mắt
Chúng mình thầm ước với sao băng...
 
Chúng mình ước sống, chết bên nhau
Chúng mình ước hạnh phúc dài lâu
Chúng mình cùng ước, hai như một
Và anh mong mình sẽ bắt đầu...

Bây giờ đã là những ngày Đông
Cuối năm chưa vợi những chất chồng
Những nẻo đường về như xa lắc
Biết còn ai, phố nhớ tôi không?

Mờ mịt trời xa, nỗi nhớ nhà
Mơ nghe như mẹ mắng hôm qua...
Đen nhẻm, chai lỳ, trông như phỉ
Con về... mẹ chắc đã nhận ra?
 
Ba năm thanh xuân gửi núi rừng
Miệt mài, lăn lộn... Có gì chung?
Người đã vui vầy nơi phố thị...
Còn tôi? Cách biệt đã muôn trùng!
 
Đêm sương, nghe đá đổ mồ hôi
Bâng quơ, thác lũ đổ bồi hồi...
Một tiếng... vô chừng, tim thắt lại
Em hiểu lòng anh đang đơn côi...?

Con đường nào đưa ta xa nhau?
Ước gì chuyện như chưa bắt đầu
Có lẽ anh và em đã khác
Chúng mình không trải những thương đau
 
Anh vẫn luôn mong em vui tươi
Hạnh phúc bền lâu giữa cuộc đời
Năm sắp hết rồi, đêm rất mỏng
Tắt rồi, lời ước lúc sao rơi!