Chiều nay, có ai qua phố cũ
Xin nhẹ gót giày, xác Thu đau
Nỗi buồn xưa vẫn còn xanh nụ
Chưa nở Thu này, chắc Thu sau...
Đông, nắng cứ như mùa đi lạc
Ai còn lãng đãng chút mơ xa
Ngoảnh lại, phố phải không đã khác
Hay nhớ em, anh chẳng muốn già?
Gió một chiều, lạnh vừa để biết
Mùa Đông sang, rét đậm chưa về
Lòng hoài Thu, lời chưa tiễn biệt
Tự ru mình..., say, tỉnh cơn mê
Mình gặp nhau... Thu nồng một thuở
Mong manh sang Đông, cọng lá vàng...
Lá xa cành... tình mình dang dở
Ngậm ngùi con nắng mỗi Đông sang
Chiều nay, bước chân dừng khúc ngoặt
Hồn chùng, hai mắt bỗng rưng rưng
Bời bời gió thổi, lòng đau thắt
Nơi này, ta đã... hóa... người dưng....